Thứ Ba, 26 tháng 8, 2008

Entry for August 26, 2008

The situation grew worse. And some Americans began to lose faith in their government completely. They looked to groups with extreme political ideas to provide answers. Some Americans joined the Communist Party. Others helped elect state leaders with extreme political ideas. And in growing numbers, people began to turn to hatred and violence. However, most Americans remained loyal to traditional values even as conditions grew steadily worse. They looked ahead to nineteen thirty-two, when they would have a chance to vote for a new president.

Leaders of the Democratic Party felt they had an excellent chance to capture the White House in the election. And their hopes increased when the Republicans re-nominated President Hoover and Vice President Charles Curtis in the summer of ninteen thirty-two. For this reason, competition was fierce for the democratic presidential nomination. The top candidate was Franklin Roosevelt, the governor of New York state. Roosevelt had been re-elected to that office just two years before by a large vote. He came from a rich and famous family, but was seen as a friend of the common man.

Tạm dịch:

Tình hình ngày càng tồi tệ, một số người dân Mỹ đã bắt đầu hoàn toàn mất niềm tin vào chính phủ của họ. Để đáp lại tình hình, một số người dân Mỹ đã tìm tới những nhóm mang tư tưởng chính trị cực đoan. Một số gia nhập Đảng Cộng Sản, những người khác thì giúp cho việc bầu cử những người lãnh đạo của các nhóm chính trị cực đoan. Và ngày càng nhiều người dân trở lên căm giận và bạo lực. Tuy nhiên, hầu hết người dân Mỹ vẫn trung thành với những giá trị truyền thống cho dù hoàn cảnh vẫn ngày càng tồi tệ. Họ hướng tới năm 1932 khi mà họ sẽ có cơ hội để bỏ phiếu bầu tân tổng thống.

Những nhà lãnh đạo Đảng Dân Chủ nhận thấy rằng họ đang có cơ hội tuyệt vời để chiếm giữ nhà Trắng trong cuộc bầu cử này. Và hi vọng của họ lại ngày càng tăng thêm khi những Đảng viên Đảng Cộng Hoà tái đề cử tân tổng thống đương nhiệm Hoover và phó tổng thống Charles Curtis vào mùa hè năm 1932. Do đó sự cạnh tranh cho để cử tổng thống của Đảng Dân Chủ càng thêm quyết liệt. Ứng cử viên hàng đầu là F.R, thống đốc bang NewYork. R vừa mới được tái đắc cử vào vị trí này hai năm trước với một lượng lớn phiếu bầu. Ông xuất thân từ một gia đình giàu có và nổi tiếng nhưng vẫn đc xem như một người bạn của những người dân thường.

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2008

Entry for August 25, 2008

16- Nhiều danh từ số ít có tận cùng là ( -sis) khi chuyển sang số nhiều thì đổi thành (-ses). Đọc : /z/

Ex: Crisis - crises : Cuộc khủng hoảng

Basis - bases : Cơ sở, nền tảng ( nhưng Base: Bazơ)

Synthesis - syntheses : tổng hợp

Thesis - theses : Luận cương( ctrị), luận văn( từ thạc sỹ trở lên)

17- Nhiều danh từ số ít có tận cùng (-um) khi chuyển sang số nhiều đổi thành (-a).

Ex: Datum - data : Dữ liệu

Curriculum - curricula : Chương trình học

Alluvium - alluvia : Hạt phù sa

Medium - media : Phương tiện

Tuy nhiên có trường hợp có hai cách viết:

Ex: Stadium - stadia/ stadiums : Sân vận động

Forum - fora/ forums : Diễn đàn

Symposium - symposia/ symposiums : Hội thảo chuyên đề

Memoranbum - memoranba/ memoranbums : Bản ghi nhớ

18- Những từ chỉ quốc tịch và địa danh thì lưu ý những quy tắc sau:

a- Những từ tận cùng là (-an), (-i): Russian, Iraqi...Thì dùng a/an khi ở số ít và thêm (s) khi ở số nhiều.

b- Những từ tận cùng là (-ese) : Vietnamese, chinese...Thì được dùng a/an khi ở số ít nhưng không đc thêm " s" khi ở số nhiều. Khi ở số nhiều ta dùng cách nói:

We are Vietnamese

We are the Vỉetnamese

We are Vietnamese people

c- Những từ có tận cùng (- ish) : British, English...thì không được dùng a/an khi ở số ít và không đc thêm "s" khi ở số nhiều. Ta có cách thể hiện sau:

- Số ít : I am English / I am an Englishman

- Số nhiều : We are British / We are the British / We are British people.

19- Trừ trường hợp ngoại lệ không theo một nguyên tắc nào:

Ex: Poland - polish / pole

Laos - lao/ laotian

Serbia - serbian / serbi.

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2008

Entry for August 22, 2008

Leaders of the Democratic Party made the most of the situation.They accused the president of not caring about the common man.They said Hoover was willing to spend money to feed starving cattle for businessmen but not to feed poor children.Hoover tried to show the nation that he was dealing with the crisis.He worked with the Congress to try to save the bank and to keep the Dollar tied to the value of gold.He tried hardto balance the federal budget and he told the American public that it was not the responsibility of the national government to solve all their problems.Late in 1931 Hoover appointed a new committee on unemployment.He named Walter Gifferd the chief of the large American Telephone and Telegraph Company to be its head.Gifferd did Hoover more harm than good.When he appeared before Congress,Gifferd was unable to defend Hoover's position that relief was the responsibility of local governments and private giving.He admitted that he did not know how many people were out of work,he did not know how many of them needed help.How much help they needed or how much money local governments could raise.

Tạm dịch:

Những nhà lãnh đạo Đảng Dân Chủ đã lợi dụng triệt để tình hình này. Họ buộc tội tổng thống không để tâm tới những người dân thường. Họ nói rằng, Hoover chỉ sẵn sàng chi tiền cho lũ gia súc chết đói của bọn thương nhân ăn mà không cứu tế cho những trẻ em nghèo. Hoover đã cố gắng thể hiện cho dân chúng thấy ông đang giải quyết cuộc khủng hoảng. Ông đã làm việc với Quốc Hội để cố gắng cứu vãn các nhà băng và giữ đồng Đôla theo giá vàng. Ông lỗ lực cân đối ngân sách liên bang và nói với người dân Mỹ rằng trách nhiệm của chính phủ không phải là giải quyết tất cả những vấn đề này.

Cuối năm 1931, Hoover đã thành lập một uỷ ban mới về vấn đề thất nghiệp. Ông bổ nhiệm Walter Gifferd- tổng giám đốc tập đoàn Điện tín và Điện thoại Mỹ làm chủ tịch. Gifferd đã làm hại Hoover hơn là mang lại điều tốt cho ông. Khi ông ta xuất hiện trước Quốc Hội, Gifferd không thế bảo vệ đc những quan điểm của Hoover khi cho rằng cứu tế là trách nhiệm của chính quyền địa phương và đóng góp cá nhân. Ông ta thừa nhận, ông không biết có bao nhiêu người thất nghiệp, ông không biết có bao nhiêu người trong số họ cần đến sự giúp đỡ. Bao nhiêu sự giúp đỡ họ cần và chính quyền địa phương có thể quyên góp được bao nhiêu.

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2008

Entry for August 19, 2008

But the president was a conservative Republican. He did not think it was the responsibility of the federal government to provide relief for poor Americans. And he thought it was wrong to increase spending above the amount of money that the government recieved in taxes.

The situation seemed out of control. The nation's government and business leaders appeared to have no idea how to save the dollar and put people back to work. Although Hoover did more than most presidents before him, he was not willing to take the severe actions that many Americans felt were needed.

Hoover would spend government money to help farmers buy seeds and fertilizers. But he refused give wheat to unemployed workers who were hungry.

He created an emergency committee to study the unemployment problem. But he would not launch government programs to create jobs. Hoover called on Americans to help their friends in need. But he resisted calls to spend federal funds for major relief programs to help the millions of Americans facing disaster.

Tạm dịch :

Nhưng tổng thống là một đảng viên Cộng Hoà bảo thủ. Ông nghĩ rằng cứu tế cho dân nghèo không phải là trách nhiệm của chính phủ liên bang. Và ông cho rằng thật là sai lầm khi tăng chi phí liêng bang trên lượng tiền mà chính phủ thu đc từ thuế.

Tình hình dường như không thể kiểm soát đc. Chính phủ và các thương gia hàng đầu dường như không tìm ra cách nào để cứu vãn đồng Đôla và đưa người dân trở lại làm việc. Mặc dù Hoover đã làm đc nhiều hơn hầu hết các vị tổng thống tiền nhiệm, ông vẫn không thực hiện đc những hành động cứng rắn mà nhiều người Mỹ cho là cần thiết.

Hoover đã chi ngân sách để giúp đỡ nông dân mua hạt giống và phân bón nhưng ông lại từ chối cấp phát lương thực cho những công nhân thất nghiệp đang thiếu đói.

Ông đã thành lập một uỷ ban khẩn cấp để nghiên cứu vấn đề thất nghiệp nhưng lại không tiến hành các chương trình quốc gia để tạo việc làm. Hoover kêu gọi người dân Mỹ giúp đỡ bạn bè họ trong lúc khó khăn, nhưng ông lại phản đối những đề nghị về việc sử dụng ngân sách liên bang cho các chương trình cứu tế lớn nhằm giúp đỡ hàng triệu người dân Mỹ đang phải đối đầu với thảm hoạ.

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2008

Entry for August 12, 2008

President Herbert Hoover worked hard to rescue the American economy following the crash of the stock market in october 1929. Within one month, he called on the nation's business leaders to the White House. Hoover called the Federal Reserve Bank to make it easier for businesses to borrow money. He tried to provide funds to help farmers get fair prices for their crops. He pushed congress to lower personal taxes and above all. The president urged Americans not to lost hope in their economy or in themselves.

But it was no use, the economy was in ruins, falling faster with each passing day. The value of stocks had collapsed. Millions of workers lost their jobs. The level of industrial production in the country was less than half what it had been before the stock market crash. Hoover's efforts were not enough to stop growing crisis. in ever greater members peaple called on the president to increase Federal spending and provide jobs for citizens out of work.

Tạm dịch:

Tổng thống Mỹ Herbert Hoover làm việc lỗ lực để cứu nền kinh tế Mỹ đang suy thoái sau cuộc sụp đổ của thị trường chứng khoán vào tháng 10 năm 1929. Trong vòng một tháng, ông triệu tập những doanh nhân hàng đầu đến Nhà Trắng. Hoover kêu gọi Ngân hàng Dự trữ Liêng Bang tạo điều kiện thuận lợi cho những doanh nghiệp vay tiền. Ông cố gắng cung cấp tiền để giúp những người nông dân cân bằng giá cho những vụ mùa của họ. Ông hối thúc Thượng Viện Mỹ giảm thuế thân và trên hết tổng thống kêu gọi người dân không mất niềm tin vào nền king tế và vào chính bản thân họ.

Nhưng tất cả đều vô ích. Nền king tế vẫn rơi vào tình trạng tiêu điều ngày một nhanh chóng. Giá trị cổ phiếu giảm nhanh chóng. Hàng triệu công nhân bị mất việc. Mức sản xuất công nghiệp trong nước giảm chỉ bằng một nửa so với trước khi thị trường chứng khoán sụp đổ. Những cố gắng của Hoover không đủ để ngăn chặn cơn khủng hoảng đang gia tăng. Với số lượng ngày một đông những người dân Mỹ kêu gọi thổng thống tăng chi phí Liêng Bang và cung cấp việc làm cho những người thất nghiệp.